Đây là lời tâm sự chân thành của một game thủ Pes:
Tại sao tôi chơi và thích Pes?
Game bóng đá đầu tiên mình chơi là "bóng Nhật", hồi đó chỉ biết nó tên là thế và chơi trên PS1, thắng bé lọ mọ ra quán xem mấy ông anh đá, rồi chỉ hóng được từ mấy đàn anh mỗi chiêu "dốc biên rồi O", hoặc "ngoặt bóng thì bỏ tốc độ"
Rồi cơn lốc Haftlife, Đế chế, MU, VLTK ... ùa về, mình cũng quên luôn cái trò đá bóng kia cùng hệ máy PS1, nhớ đợt 2003 hay 2004 gì đó ra quán net mới chơi lại FF2002 World Cup, lúc đấy lại thấy nghiền, cái cảm giác dốc bóng xong sút "cháy lưới" (theo nghĩa đen) sao mà phê thế cơ mà chơi 1 thời gian cũng chán, đồ họa nó xấu quá, mặt mũi cũng chán nữa, mà quan trọng nhất là ... nhìn nó như hoạt hình (khó diễn đạt quá) vậy --> bỏ.
Đến năm 2007 2008 gì đó, được lũ bạn dẫn ra quán PS2 đá bóng, tiếp xúc với Pes2006, Pes2008, lúc này tình yêu của mình với hệ game này mới thật sự lớn lên, từng đường truyền, từng cú sút, những pha dứt điểm, những bàn thắng, rồi thì khuôn mặt, động tác cầu thủ ... đều mang đến 1 sự phấn khích rất lớn dành cho mình hồi đó nghiện lắm, hầu như ngày nào cũng ra quán đá, trốn học đá ... trong khi bạn bè chơi dota thì mình đá Pes ...
Thật may mắn, hồi đó (và cả bây giờ) các quán PS chỉ có đĩa Pes mà không phải Fifa, nên mình đc tiếp xúc với Pes đầu tiên, được yêu nó đầu tiên. Người ta hay so sánh Pes với Fifa, và kể từ sau Pes2006 thì dường như Pes có vẻ yếu thế hơn so với FF, nhưng với mình, Pes luôn là lựa chọn số 1 dù nó có thế nào, cũng đã chơi thử FF nhưng sau đó lập tức xóa game ngay, đơn giản vì mình ko phải người sinh ra để chơi FF, mình sinh ra là gắn bó với Pes, và mình nghĩ nhiều người cũng như mình, chơi Pes và thích Pes đơn giản vì nó là "đầu tiên"
Câu cú, luận điệu có lủng củng thì mong mọi người bỏ qua, mình dốt Văn lớm ^^